Không quản lý, chung cư thành… nhà hoang 

Để thâm nhập và tìm hiểu kỹ rõ hơn về chung cư 234, PV báo Đời sống và Pháp luật đã vào vai người mua nhà. Hiện, chung cư 234 gồm 7 tầng và 1 trệt, mỗi tầng có 28 phòng, nằm trên đường Phan Văn Trị, P.11, quận Bình Thạnh và được coi là khu dân cư trọng điểm của tỉnh thành.

Tuy nhiên từ ngoài đi vào, nơi này nằm khuất sâu trong một con hẻm đông đúc dân cư buốn bán. Chung cư trông khá cũ kỹ, những vết nấm, mảng rêu lâu ngày do mưa tạo thành bám đen đặc cả lớp tường ngoài.

Theo quan sát, hầu như không thấy một bảo vệ, hay quản lý nào ở cổng chính chỉ có vài người ngồi bên ngoài và một người trông xe. Chính vì vậy, dù là “khách lạ” nhưng chúng tôi đi vào trong chung cư rất điềm nhiên mà không gặp trở lực nào.

Bãi xe ở đây rất ẩm ướt, ám muội và có mùi hôi sặc sụa của những vũng nước thải đen ngòm cùng xác động vật. Ngay phía trên, một tấm lưới được bọc bởi đủ loại “rác” lửng lơ trên đầu và nếu không cẩn thận có thể dính “đạn” từ một người sơ sểnh nào đó. Chính vì không gian ẩm thấp như vậy mà nhiều người dân đã than rằng nơi này là ổ của chuột và gián. Khối trường hợp người dân ở đây đã bị chuột gặm hỏng bình xăng con, có người sợ quá còn phải đem xe đi gửi ngoài.

Từ cầu thang lầu 1 của chung cư đi đâu cũng thấy rác. Các cửa sổ, bậc thang, hay góc tường đủ mọi loại rác sinh hoạt được vứt tràn lan mà không có người dọn dẹp.

“Mấy lầu trên thì còn đỡ, chứ từ lầu 1 đến lầu 3 thì coi như sống chung với rác, nhiều khi thò đầu ra bị tạt nước vào mà không biết ai”, chị T, người dân sống tại chung cư 234 bức xúc phản chiếu. Chị kể thêm, các bậc cầu thang này đêm tối là nơi của nghiện hút, mấy cặp đôi tình tứ, họ thả sức vào chung cư mà không hề bị bảo vệ cản ngăn.

Bởi vậy, trộm cướp trong này cứ nhan nhản, có khi đang đứng gọi điện thoại trước cửa nhà cũng bị giật. Khoảng 2 năm gần đây thì việc này ít đi do có sự rà soát của Công an khu vực, chứ như những năm trước, thì tối đến chỉ còn biết đóng cửa ở trong nhà, chứ không dám ra ngoài.

 "Rác" trên đầu bãi xe ở chung cư 234. 

Ông K cạnh đó cũng bức xúc nói: “Thật sự tôi sống ở đây không biết khi nào sống, khi nào chết, khi mà trên thì nhà ở, ngay phía dưới là hàng trăm chiếc xe máy, một người sơ suất thức nào đó ném mẩu thuốc xuống là xong”.

Theo quan sát thì nhà xe nằm ngay phía dưới cửa sổ của hàng chục ngôi nhà. Chỉ có độc nhất một tấm lưới thép mà mắt của nó to bằng cả nắm tay phủ ở lầu 1 để “ngăn rác”. Tuy nhiên, tấm hàng rào này trông chẳng khác gì một bãi rác “treo”. Từ vỏ bánh, kẹo, bao ni lông, thức ăn tươi…, sờ soạng đều mắc đầy rẫy trên đó.

Ông K kể, đã gần 10 năm nay kể từ buổi họp chung cuộc, Ban quản lý dự án nhà Bình Thạnh đã không ngó ngàng gì tới chung cư này nữa, có muốn đóng góp hay đưa ra kiến nghị cũng đều bị chối từ mà không có lý do.

Chính vì không có sự quản lý chém, hay những quy định, hình phạt nào, nên người dân trong chung cư cứ thoải mái muốn làm gì thì làm. Nhà thì thêm chỗ này, bớt chỗ kia, đào đục phứa. Đó là chưa kể người nhiều người lạ bên ngoài vào đánh cắp, khôn xiết hiểm nguy. “Anh nhìn xem, hàng trăm cái xe máy phía dưới một “bãi rác”, lỡ mà có 1 điều thuốc vào thì tan nát hết còn gì”, Ông K lo sợ san sớt.

 Vật lộn với nước sinh hoạt  

Được xem là một chung cư lớn, tọa lạc ở quận trung tâm đô thị, nhưng đâu ai biết là suốt 15 năm trời, gần 200 hộ dân ở đây phải sử dụng nước giếng khoan trong sinh hoạt.

Ban đầu, Ban quản lý dự án hứa rằng chỉ dùng tạm cho đến khi có đường nước máy chạy qua. Tuy nhiên, lời hứa đó cứ kéo dài suốt năm này, tháng khác, tính từ thời điểm xây dựng năm 1998 đến nay đã ngót 16 năm không có nước máy. Trong khi đó, giá mua mỗi căn hộ chung cư này cũng ngót ngét 1 tỷ đồng/ căn hộ.

Nước giếng khoan chẳng thể dùng trong ăn uống mà chỉ dám dùng để tắm rửa. Nên, để có nước nấu ăn, người dân phải xuống tận tầng trệt, ra ngoài để mua nước bình về để dùng. Khổ nhất là những đứa ở các lầu 5, 6, 7 khi họ đa phần là đứng tuổi, người già, phải lên xuống cầu thang rất vất vả, khệnh khạng bê từng khối nước về trong trường hợp cầu thang máy bị trục trặc. Mà vấn đề trục trăc thang máy theo người dân ở đây thì xảy ra như cơm bữa, nhìn từ ngoài vào cũng đủ sợ chứ đừng nói đến đi vào.

Người dân đã nhiều lần kiến nghị, đề đơn xin được cấp nước máy, nước sạch, nhưng Ban quản lý vẫn làm ngơ, không ngó ngàng hay phản hồi gì. Một số người dân ở lầu 2 có nói, họ bảo sẽ kéo nước máy nếu mọi người đóng thêm tiền phí “bơm nước”. Nghĩa là thay vì 4.000 đồng/khối như bây chừ thì phải đóng thành 8.000 đồng/khối phí tiền điện. Mà đa phần người dân ở đây là người nhập cư, người già, thu nhập ít ỏi nên mới phải ở lại đây, thì tiền đâu mà đóng cho họ.

Chị T kể thêm rằng, nhiều lần mưa ngập, đường ống tắc nghẽn trào ra khắp ban công, mùi hôi không chịu được, nhiều người đã kêu cứu lên Ban quản lý dự án mà họ không đếm xỉa gì đến. Gần đây, vì có một đường ống nước thải độc nhất vô nhị nối từ lầu trệt đến lầu 7 của chung cư, do rác thải nhiều và trời mưa nên gây kẹt ống, căn hộ của một chị ở lầu 1 bị nước thải dội ngược vào nhà.

Chị đã đề nghị người dân góp tiền sửa đường ống, nhưng họ thấy không ảnh hưởng đến mình nên đã không ưng. Kêu Ban quản lý thì không được, nhờ người xung quanh tương trợ không xong, chị từ mình làm một đường ống nhỏ riêng, nối với đường ống lớn của chung cư để giải quyết việc tắc nghẽn. Nhưng khổ thay, nhà chị không sao, nhưng lại đến nhà ở tầng 2, tầng 3 cũng bị, thế là họ bắt chước làm theo, vì thế nhà nào hay bị nghẹt nước thì nhìn đường ống nhỏ bắt ngang là biết ngay.

Chính vì lẽ đó, đã có rất nhiều hộ, đặc biệt phần lớn nằm ở các lầu 1, 2, 3 rao bán nhà. Chỉ cần gõ hạng “chung cư 234” là có hàng trăm kết quả “cần bán CC 234”, hay cho thuê. Nhiều người có điều kiện hơn thì bỏ hẳn và kiếm khu vực khác sinh sống, chấp nhận mất trắng. Còn lại phần nhiều là người già, mua nhà từ thoạt tiên đến nay, cũng không có khả năng chuyển đi đâu nữa. “Những cảnh tượng như vậy, chúng tôi quen lắm rồi” , bà T, ở lầu 7 thở dài...

 TRƯỜNG GIANG